DONG DUY
Có trong trí nhớ anh
Một lúc nào đó em khóc dịu dàng
Bão rớt thổi về từ một núi rừng mịt mù ký ức
Yêu em,
Lòng anh hoang sơ như ngọn cỏ
Như lá sầu đông khô vàng trên những lối lặng câm
Bâng khuâng một ngày đời như mây nổi
Như đã ngàn năm
Thêm một ngày
Một ngày yêu em mê mải
Có trong trí nhớ anh
Một chỗ nào đó ta đã qua
Một chỗ trong cuộc đời nho nhỏ
Của chúng ta,
Của chúng ta trong nhau
Trong trái tim anh
Trong trái tim em
Một ngày còm âm thần gõ nhịp
Nhịp âm thầm ngày tháng vẫn đong đưa.
Có trong trí nhớ anh
Thân thể em một đời ta mục rữa
Đời có gì buồn
Đời có gì vui.
Đời có em, có mưa thả mù trên thung lũng xám
Khói thuốc tần ngần bỗng đứng lặng câm,
Như có em, lệ nhỏ âm thầm
Ngày mai...
Ôi ngày mai nào có ra gì,
thôi quên đi em
Có trong trí nhớ anh
Său đêm là một ngày
Ngày hồi sinh gối chăn ấm êm như cổ tích
Nắng đã muộn màng sao vẫn tưởng chiêm bao
Trong tóc rối em
Một đời ta Vô Định Hướng
Đời rất tình cờ, thôi cũng thả trôi sông
Rồi sẽ một ngày ta xuôi về nơi nào đó
Yêu em
Yêu em
Như rong rêu xa dấu mặt trời.