Đông Duy
Mùa xuân này anh cười hát vang vang
Vút đường xa bụi đỏ,
Đường anh đi,
đếm bước chân mình mở vào quên lãng .
Quê hương mình lời ca hồn hậu quá,
Ngàn yêu thương cùng tiếng biển cồn dâng
Câu chuyện qua rồi,
thoảng chiêm bao ngày cũ
Em bụi đường một sớm chợt bay vào cay mắt,
Nào xá chi nào
Sao ép mãi được hồn ta quên có bầu trời xanh
bát ngát
và cả quê hương này.
Mùa xuân này anh đi vào tươi chín
Tiếng trên trời sẽ nhủ thầm em
Cười lên đi
Hôn yêu tuổi đời mình ngây dại
Ta đi vào
Thênh thang đường rộng mở
Máu cuồng si
Ngào nghẹn chở trong tim
Tình yêu em
Tình yêu em đổi mới.
(Chùa Bà Đầm 1966)
Gửi ý kiến của bạn