Bão Rớt Cuối Mùa
…Em..
NGOC hOAN
Chờ mong gì một thời mây vương núi
Núi đợi mây hay mây gọi núi về
mây vương núi
Tranh Đông Duy
Tôi sống những ngày hồn ủ trên mây
Không yêu thương chẳng giận hờn thù nghịch
Bão rớt cuối mùa trời bỗng chuyển đìu hiu
Em đã rất xa mà nghe chừng gần lắm
Vàng thời gian hiu hắt những chờ mong
Chờ mong gì một thời mây vương núi
Núi đợi mây hay mây gọi núi về
Tôi sống những ngày gối mộng thanh xuân
Xưa, phấn hương nồng nàn trong nỗi nhớ
Một nơi nào, môt lần đó, một phút giây
Thơm nắng gió em và ta cùng mộng ảo
Vẫy tay chào, ta vào cuộc lênh đênh
Níu bước thời gian xanh, ôi mầu xanh kỳ diệu
Che vết người mù trong cõi nhân gian
Tôi sống những ngày hồ như mình vẫn sống
Ngó quanh co nhìn lại vẫn thường thôi,
Tháng nối ngày, năm tiếp lối thiên thu
Cứ thế nhé êm êm vào tịch mịch
Có gì đâu, tiếc gì đâu, sao lẩn khuất không rời
Có hôm nay,
đời vẫn trôi êm như một liều thuốc lú
Có ngày mai,
bàng hoàng
Chiều tắt nắng rồi sao ?
Chiều (Tranh Đông Duy)
Đông Duy Hoàng Kiếm Nam
2014