Tình thơ
CẢM XÚC VÔ TÌNH
Sớm mờ
Sương phủ mộ hoang
Ban mai
Dệt sợi tơ vàng mong manh
Lá khô
Ai nỡ vô tình
Đặt tên
Nấm mộ một mình chơ vơ
Gió thu
Nhẹ nhàng đung đưa
Gió hôn lá
Nắng sớm vừa chợt lên
Tấm lá vàng
Rơi trên mộ
Sương đêm lãnh
Đọng lá khô
Lá chao theo gió
Sương đổ xuống mo
Lạnh lòng người đã khuất
Ngơ ngác
Tấm lá khô
Đồng Bối - Đáp Cầu - Bắc Ninh
(mùa thu 1957)
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Cho tôi ghép những mảnh đời
Buồn vui đau khổ nụ cười thơ ngây
Thơ ngây trong trắng hồn tôi
Hằn in lắng đọngtrên môi nụ cười
( 1960 - 1965)
CÔ ĐƠN
Tôi đã sống trong những ngày im lặng
Trong những giờ không thiếu vắng tiếng rung tim
Tôi chỉ viết những dòng thơ chân thật
Trong cô đơn đêm tối lặng
(1960 -1965)
TÂM HỒN CHẾT
Tâm hồn chết khi con tim còn đập vội vàng
Sao tim cứ nghẹn ngào
Tim ngừng đập
Và tâm hồn chết
Là khi ta
Đang vươn tới những vì sao
Ai đã sống
Với phút giây tâm hồn chết
Cô đơn -lạnh lẽo - không mộ
Trong giờ chết toàn thân giá lạnh
Nỗi đau len lách mỗi dây cơ
Ai đã sống
Đâu mong tâm hồn chết
Nợ đời
Đau khổ kéo dài
Cơ thể sống mà tâm hồn giá lạnh
Nguyện cầu nắng ấm ban mai
(1961 - 1965)
THẢ HỒN THƠ
Mỗi điếu thuốc
Một giây tắt thở
Mỗi một bao
Lại chết mấy phần giờ
Mỗi tút thuốc
Lòng như se quặn lại
Kéo ta dài sống với hồn thơ.
(1964)
SAY
Rượu ngon
Cạn chén đã say
Trà ngon
Cạn ấm chỉ ngây ngất buồn
Ta chỉ tỉnh
Mỗi khi men rượu
Thấm vào cơ
Qua mạch máu trong người
Và tan biến không còn ngưng đọng
Những cơn cười điên dại bước chơi vơi
Rượu ngon uống cạn chén
Trà ngon uống một bồ
Rượu tan hồn ta tỉnh
Trà tàn hồn ta mơ
1965
ĐÊM SƠ TÁN 1967
Tường phên mái lá tranh tre
Giảng đường hào chắn đi về có nhau
Hắt hiu một ngọn đèn dầu
Đường quê trăng tỏ dìu nhau lối về
Đưa em về bên xóm nhỏ
Ôm em thầm thì thương em đó
Đừng quên em đêm hè
Gốc cây bên xóm nhỏ
Lặng gục sát ngực anh
Là nghĩa có ta trao nhau
(Tặng T.M).
CHIỀU THIẾU EM TÓC THỀ
(Tặng M.N.)
Mắt ai biển lặng chiều buồn
Tóc ai buông thả bên sườn bờ vai
Yêu ai Ai tặng riêng ai
Một làn tóc phủ bờ vai chiều buồn
Có một lần em tặng tôi mái tóc
Đám mây riêng của một cuộc đời
Mang hương sắc đậm nồng say đắm
Làn da thớ thịt đôi môi em
Nhớ em đứng, ngồi nhớ yêu em
Anh sợ cả thời gian bên em
Nhớ bởi chiều mai xa vắng
Xa em thiếu em đời hoang lạnh chứa chan
Em yêu ơi nhận riêng em mái tóc
Để bên anh là gần gũi suốt đời
Vì vắng em có hương nồng mái tóc
Mái tóc em thơm hương vị của làn môi
Nhớ quá em ơi lại xa rồi
Chiều nay thiếu bóng dáng em tôi
Bao giờ cho đến chiều hò hẹn
Mình lại gần nhau sát kề môi
(1972)
CHIỀU VẮNG EM
Mắt ai đẹp tựa biển chiều
Tóc ai tha thướt dáng Kiều nhẹ bay
Em ơi! Xa mới nửa ngày
Mà nghe hoang lạnh ngất ngây điệu buồn
(Tặng M.N 6 – 1972)
TRỞ LẠI ĐỜI THƯỜNG
Ta là ai là mình hay ta đó
Màu đỏ hoang mê ta gặp lại chính mình
Xác chết rồi inh hồn vẫn như minh
Lơ lửng bay vào vũ trụ
Quay lại vẫn thấy mình sao nằm đó
Lặng im bất động mắt nhắm nghiền
Quay lại sờ còn tim vẫn lặng im
Không thổn thức nghẹn ngào vô vọng
Ta lại gặp rất nhiều trong ảo vọng
Giật mình lay động mắt mở to
Đâu đó vây quanh trắng lạnh những đàn cò
Những giọt máu hồng mang dấu thập
Và có cả những nụ cười
Rạng ngời trong ánh mắt mơ màng
Hãy cho ta trở ại cõi nguyên thề
Thiên đường của những buổi chiều quá khứ
Để hồn ta trở về nơi trú ngụ
Để hồn ta lại lạc cõi thiên thai
Đã chết rồi đâu cần có những ngày mai
Và có cả rất nhiều điều chưa biết
Khẽ thổn thức thì thầm như tiếng ai tha thiết
Hãy trở về đi hoà nhập với linh hồn
Sau cái chết lâm sàng ta trở lại đời thường
(Bệnh viện sau con hôn mê)
(2016)
SAY 2
Em ơi! Tỉnh mới là say
Rượu say là để quên ngày khác đêm
Khi say chân dẻo môi mềm
Khi say hồn tỉnh ngày đêm tỏ tường
Tàn cơn rượu, cạn cô dơn
Chợt ta nhận rõ thiệt hơn lẽ đời
Khi say ta được rong chơi
Trên miền cực lạc coi trời bằng vung
Bước đi hờ hững khôn cùng
Như đi giữa cõi hư không cuộc đời
Hết say là tỉnh trời ơi
Tỉnh là say giữa cuộc đời đắng cay
(2017)
TẶNG ẢNH
( Kính tặng bác Hoàng Mai Thanh )
Thượng đền Độc Cước hạ hiền nhân
Toạ thạch trầm tư hướng dương trần
Xanh lá xanh cây xanh trời biếc
Thanh tâm thanh tịnh tự thi nhân
7/2014
SÁT THI
Có những lúc cái đầu điên dại
Ta đốt em đưa về cõi vĩnh hằng
Tưởng đã chết hoá hồn em vẫn sống
Đêm về trong giấc mộng hư không
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về từ đáy cõi vi vô
Em chợt đến chợt đi sao vội thế
Ta chờ em nơi cuối bến đơn côi
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về như những kẻ vô hồn
Em đã đến sao thơ em rướm máu
Máu khô rồi thơ em lại trào tuôn
Giữa lúc cạn cơn say chợt tỉnh
Làm sao ta phải tự giết nàng
Cho dù chịu một ngàn lần thảm hoạ
Cho dù trọn kiếp sống lang thang
Em đã đến đừng đi em nhé
Em là thơ và thơ chính là nàng
(2000)
TÌNH CHỈ TRONG THƠ
Tình thơ đẹp là tình đầy ảo mộng
Đan những chiều nhung nhớ khôn nguôi
Vắng hò hẹn để một ngày mong đợi
Vắng thơ em như biển thiếu mây trời
Buồn u ám cánh buồm trôi trong gió lặng
Gặp gỡ giữa không gian mà ngỡ thật xa vời
Thôi ta yêu nhau mình đành hò hẹn
Gặp nhau trong đêm trường đầy mộng đẹp người ơi
CẢM XÚC VÔ TÌNH
Sớm mờ
Sương phủ mộ hoang
Ban mai
Dệt sợi tơ vàng mong manh
Lá khô
Ai nỡ vô tình
Đặt tên
Nấm mộ một mình chơ vơ
Gió thu
Nhẹ nhàng đung đưa
Gió hôn lá
Nắng sớm vừa chợt lên
Tấm lá vàng
Rơi trên mộ
Sương đêm lãnh
Đọng lá khô
Lá chao theo gió
Sương đổ xuống mo
Lạnh lòng người đã khuất
Ngơ ngác
Tấm lá khô
Đồng Bối - Đáp Cầu - Bắc Ninh
(mùa thu 1957)
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Cho tôi ghép những mảnh đời
Buồn vui đau khổ nụ cười thơ ngây
Thơ ngây trong trắng hồn tôi
Hằn in lắng đọngtrên môi nụ cười
( 1960 - 1965)
CÔ ĐƠN
Tôi đã sống trong những ngày im lặng
Trong những giờ không thiếu vắng tiếng rung tim
Tôi chỉ viết những dòng thơ chân thật
Trong cô đơn đêm tối lặng
(1960 -1965)
TÂM HỒN CHẾT
Tâm hồn chết khi con tim còn đập vội vàng
Sao tim cứ nghẹn ngào
Tim ngừng đập
Và tâm hồn chết
Là khi ta
Đang vươn tới những vì sao
Ai đã sống
Với phút giây tâm hồn chết
Cô đơn -lạnh lẽo - không mộ
Trong giờ chết toàn thân giá lạnh
Nỗi đau len lách mỗi dây cơ
Ai đã sống
Đâu mong tâm hồn chết
Nợ đời
Đau khổ kéo dài
Cơ thể sống mà tâm hồn giá lạnh
Nguyện cầu nắng ấm ban mai
(1961 - 1965)
THẢ HỒN THƠ
Mỗi điếu thuốc
Một giây tắt thở
Mỗi một bao
Lại chết mấy phần giờ
Mỗi tút thuốc
Lòng như se quặn lại
Kéo ta dài sống với hồn thơ.
(1964)
SAY
Rượu ngon
Cạn chén đã say
Trà ngon
Cạn ấm chỉ ngây ngất buồn
Ta chỉ tỉnh
Mỗi khi men rượu
Thấm vào cơ
Qua mạch máu trong người
Và tan biến không còn ngưng đọng
Những cơn cười điên dại bước chơi vơi
Rượu ngon uống cạn chén
Trà ngon uống một bồ
Rượu tan hồn ta tỉnh
Trà tàn hồn ta mơ
1965
ĐÊM SƠ TÁN 1967
Tường phên mái lá tranh tre
Giảng đường hào chắn đi về có nhau
Hắt hiu một ngọn đèn dầu
Đường quê trăng tỏ dìu nhau lối về
Đưa em về bên xóm nhỏ
Ôm em thầm thì thương em đó
Đừng quên em đêm hè
Gốc cây bên xóm nhỏ
Lặng gục sát ngực anh
Là nghĩa có ta trao nhau
(Tặng T.M).
CHIỀU THIẾU EM TÓC THỀ
(Tặng M.N.)
Mắt ai biển lặng chiều buồn
Tóc ai buông thả bên sườn bờ vai
Yêu ai Ai tặng riêng ai
Một làn tóc phủ bờ vai chiều buồn
Có một lần em tặng tôi mái tóc
Đám mây riêng của một cuộc đời
Mang hương sắc đậm nồng say đắm
Làn da thớ thịt đôi môi em
Nhớ em đứng, ngồi nhớ yêu em
Anh sợ cả thời gian bên em
Nhớ bởi chiều mai xa vắng
Xa em thiếu em đời hoang lạnh chứa chan
Em yêu ơi nhận riêng em mái tóc
Để bên anh là gần gũi suốt đời
Vì vắng em có hương nồng mái tóc
Mái tóc em thơm hương vị của làn môi
Nhớ quá em ơi lại xa rồi
Chiều nay thiếu bóng dáng em tôi
Bao giờ cho đến chiều hò hẹn
Mình lại gần nhau sát kề môi
(1972)
CHIỀU VẮNG EM
Mắt ai đẹp tựa biển chiều
Tóc ai tha thướt dáng Kiều nhẹ bay
Em ơi! Xa mới nửa ngày
Mà nghe hoang lạnh ngất ngây điệu buồn
(Tặng M.N 6 – 1972)
TRỞ LẠI ĐỜI THƯỜNG
Ta là ai là mình hay ta đó
Màu đỏ hoang mê ta gặp lại chính mình
Xác chết rồi inh hồn vẫn như minh
Lơ lửng bay vào vũ trụ
Quay lại vẫn thấy mình sao nằm đó
Lặng im bất động mắt nhắm nghiền
Quay lại sờ còn tim vẫn lặng im
Không thổn thức nghẹn ngào vô vọng
Ta lại gặp rất nhiều trong ảo vọng
Giật mình lay động mắt mở to
Đâu đó vây quanh trắng lạnh những đàn cò
Những giọt máu hồng mang dấu thập
Và có cả những nụ cười
Rạng ngời trong ánh mắt mơ màng
Hãy cho ta trở ại cõi nguyên thề
Thiên đường của những buổi chiều quá khứ
Để hồn ta trở về nơi trú ngụ
Để hồn ta lại lạc cõi thiên thai
Đã chết rồi đâu cần có những ngày mai
Và có cả rất nhiều điều chưa biết
Khẽ thổn thức thì thầm như tiếng ai tha thiết
Hãy trở về đi hoà nhập với linh hồn
Sau cái chết lâm sàng ta trở lại đời thường
(Bệnh viện sau con hôn mê)
(2016)
SAY 2
Em ơi! Tỉnh mới là say
Rượu say là để quên ngày khác đêm
Khi say chân dẻo môi mềm
Khi say hồn tỉnh ngày đêm tỏ tường
Tàn cơn rượu, cạn cô dơn
Chợt ta nhận rõ thiệt hơn lẽ đời
Khi say ta được rong chơi
Trên miền cực lạc coi trời bằng vung
Bước đi hờ hững khôn cùng
Như đi giữa cõi hư không cuộc đời
Hết say là tỉnh trời ơi
Tỉnh là say giữa cuộc đời đắng cay
(2017)
TẶNG ẢNH
( Kính tặng bác Hoàng Mai Thanh )
Thượng đền Độc Cước hạ hiền nhân
Toạ thạch trầm tư hướng dương trần
Xanh lá xanh cây xanh trời biếc
Thanh tâm thanh tịnh tự thi nhân
7/2014
SÁT THI
Có những lúc cái đầu điên dại
Ta đốt em đưa về cõi vĩnh hằng
Tưởng đã chết hoá hồn em vẫn sống
Đêm về trong giấc mộng hư không
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về từ đáy cõi vi vô
Em chợt đến chợt đi sao vội thế
Ta chờ em nơi cuối bến đơn côi
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về như những kẻ vô hồn
Em đã đến sao thơ em rướm máu
Máu khô rồi thơ em lại trào tuôn
Giữa lúc cạn cơn say chợt tỉnh
Làm sao ta phải tự giết nàng
Cho dù chịu một ngàn lần thảm hoạ
Cho dù trọn kiếp sống lang thang
Em đã đến đừng đi em nhé
Em là thơ và thơ chính là nàng
(2000)
TÌNH CHỈ TRONG THƠ
Tình thơ đẹp là tình đầy ảo mộng
Đan những chiều nhung nhớ khôn nguôi
Vắng hò hẹn để một ngày mong đợi
Vắng thơ em như biển thiếu mây trời
Buồn u ám cánh buồm trôi trong gió lặng
Gặp gỡ giữa không gian mà ngỡ thật xa vời
Thôi ta yêu nhau mình đành hò hẹn
Gặp nhau trong đêm trường đầy mộng đẹp người ơi
Vũ Đình Khánh
(Khánh Sinh Từ )
CẢM XÚC VÔ TÌNH
Sớm mờ
Sương phủ mộ hoang
Ban mai
Dệt sợi tơ vàng mong manh
Lá khô
Ai nỡ vô tình
Đặt tên
Nấm mộ một mình chơ vơ
Gió thu
Nhẹ nhàng đung đưa
Gió hôn lá
Nắng sớm vừa chợt lên
Tấm lá vàng
Rơi trên mộ
Sương đêm lãnh
Đọng lá khô
Lá chao theo gió
Sương đổ xuống mo
Lạnh lòng người đã khuất
Ngơ ngác
Tấm lá khô
Đồng Bối - Đáp Cầu - Bắc Ninh
(mùa thu 1957)
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Cho tôi ghép những mảnh đời
Buồn vui đau khổ nụ cười thơ ngây
Thơ ngây trong trắng hồn tôi
Hằn in lắng đọngtrên môi nụ cười
( 1960 - 1965)
CÔ ĐƠN
Tôi đã sống trong những ngày im lặng
Trong những giờ không thiếu vắng tiếng rung tim
Tôi chỉ viết những dòng thơ chân thật
Trong cô đơn đêm tối lặng
(1960 -1965)
TÂM HỒN CHẾT
Tâm hồn chết khi con tim còn đập vội vàng
Sao tim cứ nghẹn ngào
Tim ngừng đập
Và tâm hồn chết
Là khi ta
Đang vươn tới những vì sao
Ai đã sống
Với phút giây tâm hồn chết
Cô đơn -lạnh lẽo - không mộ
Trong giờ chết toàn thân giá lạnh
Nỗi đau len lách mỗi dây cơ
Ai đã sống
Đâu mong tâm hồn chết
Nợ đời
Đau khổ kéo dài
Cơ thể sống mà tâm hồn giá lạnh
Nguyện cầu nắng ấm ban mai
(1961 - 1965)
THẢ HỒN THƠ
Mỗi điếu thuốc
Một giây tắt thở
Mỗi một bao
Lại chết mấy phần giờ
Mỗi tút thuốc
Lòng như se quặn lại
Kéo ta dài sống với hồn thơ.
(1964)
SAY
Rượu ngon
Cạn chén đã say
Trà ngon
Cạn ấm chỉ ngây ngất buồn
Ta chỉ tỉnh
Mỗi khi men rượu
Thấm vào cơ
Qua mạch máu trong người
Và tan biến không còn ngưng đọng
Những cơn cười điên dại bước chơi vơi
Rượu ngon uống cạn chén
Trà ngon uống một bồ
Rượu tan hồn ta tỉnh
Trà tàn hồn ta mơ
1965
ĐÊM SƠ TÁN 1967
Tường phên mái lá tranh tre
Giảng đường hào chắn đi về có nhau
Hắt hiu một ngọn đèn dầu
Đường quê trăng tỏ dìu nhau lối về
Đưa em về bên xóm nhỏ
Ôm em thầm thì thương em đó
Đừng quên em đêm hè
Gốc cây bên xóm nhỏ
Lặng gục sát ngực anh
Là nghĩa có ta trao nhau
(Tặng T.M).
CHIỀU THIẾU EM TÓC THỀ
(Tặng M.N.)
Mắt ai biển lặng chiều buồn
Tóc ai buông thả bên sườn bờ vai
Yêu ai Ai tặng riêng ai
Một làn tóc phủ bờ vai chiều buồn
Có một lần em tặng tôi mái tóc
Đám mây riêng của một cuộc đời
Mang hương sắc đậm nồng say đắm
Làn da thớ thịt đôi môi em
Nhớ em đứng, ngồi nhớ yêu em
Anh sợ cả thời gian bên em
Nhớ bởi chiều mai xa vắng
Xa em thiếu em đời hoang lạnh chứa chan
Em yêu ơi nhận riêng em mái tóc
Để bên anh là gần gũi suốt đời
Vì vắng em có hương nồng mái tóc
Mái tóc em thơm hương vị của làn môi
Nhớ quá em ơi lại xa rồi
Chiều nay thiếu bóng dáng em tôi
Bao giờ cho đến chiều hò hẹn
Mình lại gần nhau sát kề môi
(1972)
CHIỀU VẮNG EM
Mắt ai đẹp tựa biển chiều
Tóc ai tha thướt dáng Kiều nhẹ bay
Em ơi! Xa mới nửa ngày
Mà nghe hoang lạnh ngất ngây điệu buồn
(Tặng M.N 6 – 1972)
TRỞ LẠI ĐỜI THƯỜNG
Ta là ai là mình hay ta đó
Màu đỏ hoang mê ta gặp lại chính mình
Xác chết rồi inh hồn vẫn như minh
Lơ lửng bay vào vũ trụ
Quay lại vẫn thấy mình sao nằm đó
Lặng im bất động mắt nhắm nghiền
Quay lại sờ còn tim vẫn lặng im
Không thổn thức nghẹn ngào vô vọng
Ta lại gặp rất nhiều trong ảo vọng
Giật mình lay động mắt mở to
Đâu đó vây quanh trắng lạnh những đàn cò
Những giọt máu hồng mang dấu thập
Và có cả những nụ cười
Rạng ngời trong ánh mắt mơ màng
Hãy cho ta trở ại cõi nguyên thề
Thiên đường của những buổi chiều quá khứ
Để hồn ta trở về nơi trú ngụ
Để hồn ta lại lạc cõi thiên thai
Đã chết rồi đâu cần có những ngày mai
Và có cả rất nhiều điều chưa biết
Khẽ thổn thức thì thầm như tiếng ai tha thiết
Hãy trở về đi hoà nhập với linh hồn
Sau cái chết lâm sàng ta trở lại đời thường
(Bệnh viện sau con hôn mê)
(2016)
SAY 2
Em ơi! Tỉnh mới là say
Rượu say là để quên ngày khác đêm
Khi say chân dẻo môi mềm
Khi say hồn tỉnh ngày đêm tỏ tường
Tàn cơn rượu, cạn cô dơn
Chợt ta nhận rõ thiệt hơn lẽ đời
Khi say ta được rong chơi
Trên miền cực lạc coi trời bằng vung
Bước đi hờ hững khôn cùng
Như đi giữa cõi hư không cuộc đời
Hết say là tỉnh trời ơi
Tỉnh là say giữa cuộc đời đắng cay
(2017)
TẶNG ẢNH
( Kính tặng bác Hoàng Mai Thanh )
Thượng đền Độc Cước hạ hiền nhân
Toạ thạch trầm tư hướng dương trần
Xanh lá xanh cây xanh trời biếc
Thanh tâm thanh tịnh tự thi nhân
7/2014
SÁT THI
Có những lúc cái đầu điên dại
Ta đốt em đưa về cõi vĩnh hằng
Tưởng đã chết hoá hồn em vẫn sống
Đêm về trong giấc mộng hư không
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về từ đáy cõi vi vô
Em chợt đến chợt đi sao vội thế
Ta chờ em nơi cuối bến đơn côi
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về như những kẻ vô hồn
Em đã đến sao thơ em rướm máu
Máu khô rồi thơ em lại trào tuôn
Giữa lúc cạn cơn say chợt tỉnh
Làm sao ta phải tự giết nàng
Cho dù chịu một ngàn lần thảm hoạ
Cho dù trọn kiếp sống lang thang
Em đã đến đừng đi em nhé
Em là thơ và thơ chính là nàng
(2000)
TÌNH CHỈ TRONG THƠ
Tình thơ đẹp là tình đầy ảo mộng
Đan những chiều nhung nhớ khôn nguôi
Vắng hò hẹn để một ngày mong đợi
Vắng thơ em như biển thiếu mây trời
Buồn u ám cánh buồm trôi trong gió lặng
Gặp gỡ giữa không gian mà ngỡ thật xa vời
Thôi ta yêu nhau mình đành hò hẹn
Gặp nhau trong đêm trường đầy mộng đẹp người ơi
CẢM XÚC VÔ TÌNH
Sớm mờ
Sương phủ mộ hoang
Ban mai
Dệt sợi tơ vàng mong manh
Lá khô
Ai nỡ vô tình
Đặt tên
Nấm mộ một mình chơ vơ
Gió thu
Nhẹ nhàng đung đưa
Gió hôn lá
Nắng sớm vừa chợt lên
Tấm lá vàng
Rơi trên mộ
Sương đêm lãnh
Đọng lá khô
Lá chao theo gió
Sương đổ xuống mo
Lạnh lòng người đã khuất
Ngơ ngác
Tấm lá khô
Đồng Bối - Đáp Cầu - Bắc Ninh
(mùa thu 1957)
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Cho tôi ghép những mảnh đời
Buồn vui đau khổ nụ cười thơ ngây
Thơ ngây trong trắng hồn tôi
Hằn in lắng đọngtrên môi nụ cười
( 1960 - 1965)
CÔ ĐƠN
Tôi đã sống trong những ngày im lặng
Trong những giờ không thiếu vắng tiếng rung tim
Tôi chỉ viết những dòng thơ chân thật
Trong cô đơn đêm tối lặng
(1960 -1965)
TÂM HỒN CHẾT
Tâm hồn chết khi con tim còn đập vội vàng
Sao tim cứ nghẹn ngào
Tim ngừng đập
Và tâm hồn chết
Là khi ta
Đang vươn tới những vì sao
Ai đã sống
Với phút giây tâm hồn chết
Cô đơn -lạnh lẽo - không mộ
Trong giờ chết toàn thân giá lạnh
Nỗi đau len lách mỗi dây cơ
Ai đã sống
Đâu mong tâm hồn chết
Nợ đời
Đau khổ kéo dài
Cơ thể sống mà tâm hồn giá lạnh
Nguyện cầu nắng ấm ban mai
(1961 - 1965)
THẢ HỒN THƠ
Mỗi điếu thuốc
Một giây tắt thở
Mỗi một bao
Lại chết mấy phần giờ
Mỗi tút thuốc
Lòng như se quặn lại
Kéo ta dài sống với hồn thơ.
(1964)
SAY
Rượu ngon
Cạn chén đã say
Trà ngon
Cạn ấm chỉ ngây ngất buồn
Ta chỉ tỉnh
Mỗi khi men rượu
Thấm vào cơ
Qua mạch máu trong người
Và tan biến không còn ngưng đọng
Những cơn cười điên dại bước chơi vơi
Rượu ngon uống cạn chén
Trà ngon uống một bồ
Rượu tan hồn ta tỉnh
Trà tàn hồn ta mơ
1965
ĐÊM SƠ TÁN 1967
Tường phên mái lá tranh tre
Giảng đường hào chắn đi về có nhau
Hắt hiu một ngọn đèn dầu
Đường quê trăng tỏ dìu nhau lối về
Đưa em về bên xóm nhỏ
Ôm em thầm thì thương em đó
Đừng quên em đêm hè
Gốc cây bên xóm nhỏ
Lặng gục sát ngực anh
Là nghĩa có ta trao nhau
(Tặng T.M).
CHIỀU THIẾU EM TÓC THỀ
(Tặng M.N.)
Mắt ai biển lặng chiều buồn
Tóc ai buông thả bên sườn bờ vai
Yêu ai Ai tặng riêng ai
Một làn tóc phủ bờ vai chiều buồn
Có một lần em tặng tôi mái tóc
Đám mây riêng của một cuộc đời
Mang hương sắc đậm nồng say đắm
Làn da thớ thịt đôi môi em
Nhớ em đứng, ngồi nhớ yêu em
Anh sợ cả thời gian bên em
Nhớ bởi chiều mai xa vắng
Xa em thiếu em đời hoang lạnh chứa chan
Em yêu ơi nhận riêng em mái tóc
Để bên anh là gần gũi suốt đời
Vì vắng em có hương nồng mái tóc
Mái tóc em thơm hương vị của làn môi
Nhớ quá em ơi lại xa rồi
Chiều nay thiếu bóng dáng em tôi
Bao giờ cho đến chiều hò hẹn
Mình lại gần nhau sát kề môi
(1972)
CHIỀU VẮNG EM
Mắt ai đẹp tựa biển chiều
Tóc ai tha thướt dáng Kiều nhẹ bay
Em ơi! Xa mới nửa ngày
Mà nghe hoang lạnh ngất ngây điệu buồn
(Tặng M.N 6 – 1972)
TRỞ LẠI ĐỜI THƯỜNG
Ta là ai là mình hay ta đó
Màu đỏ hoang mê ta gặp lại chính mình
Xác chết rồi inh hồn vẫn như minh
Lơ lửng bay vào vũ trụ
Quay lại vẫn thấy mình sao nằm đó
Lặng im bất động mắt nhắm nghiền
Quay lại sờ còn tim vẫn lặng im
Không thổn thức nghẹn ngào vô vọng
Ta lại gặp rất nhiều trong ảo vọng
Giật mình lay động mắt mở to
Đâu đó vây quanh trắng lạnh những đàn cò
Những giọt máu hồng mang dấu thập
Và có cả những nụ cười
Rạng ngời trong ánh mắt mơ màng
Hãy cho ta trở ại cõi nguyên thề
Thiên đường của những buổi chiều quá khứ
Để hồn ta trở về nơi trú ngụ
Để hồn ta lại lạc cõi thiên thai
Đã chết rồi đâu cần có những ngày mai
Và có cả rất nhiều điều chưa biết
Khẽ thổn thức thì thầm như tiếng ai tha thiết
Hãy trở về đi hoà nhập với linh hồn
Sau cái chết lâm sàng ta trở lại đời thường
(Bệnh viện sau con hôn mê)
(2016)
SAY 2
Em ơi! Tỉnh mới là say
Rượu say là để quên ngày khác đêm
Khi say chân dẻo môi mềm
Khi say hồn tỉnh ngày đêm tỏ tường
Tàn cơn rượu, cạn cô dơn
Chợt ta nhận rõ thiệt hơn lẽ đời
Khi say ta được rong chơi
Trên miền cực lạc coi trời bằng vung
Bước đi hờ hững khôn cùng
Như đi giữa cõi hư không cuộc đời
Hết say là tỉnh trời ơi
Tỉnh là say giữa cuộc đời đắng cay
(2017)
TẶNG ẢNH
( Kính tặng bác Hoàng Mai Thanh )
Thượng đền Độc Cước hạ hiền nhân
Toạ thạch trầm tư hướng dương trần
Xanh lá xanh cây xanh trời biếc
Thanh tâm thanh tịnh tự thi nhân
7/2014
SÁT THI
Có những lúc cái đầu điên dại
Ta đốt em đưa về cõi vĩnh hằng
Tưởng đã chết hoá hồn em vẫn sống
Đêm về trong giấc mộng hư không
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về từ đáy cõi vi vô
Em chợt đến chợt đi sao vội thế
Ta chờ em nơi cuối bến đơn côi
Có những lúc ta tưởng em đã chết
Đêm hiện về như những kẻ vô hồn
Em đã đến sao thơ em rướm máu
Máu khô rồi thơ em lại trào tuôn
Giữa lúc cạn cơn say chợt tỉnh
Làm sao ta phải tự giết nàng
Cho dù chịu một ngàn lần thảm hoạ
Cho dù trọn kiếp sống lang thang
Em đã đến đừng đi em nhé
Em là thơ và thơ chính là nàng
(2000)
TÌNH CHỈ TRONG THƠ
Tình thơ đẹp là tình đầy ảo mộng
Đan những chiều nhung nhớ khôn nguôi
Vắng hò hẹn để một ngày mong đợi
Vắng thơ em như biển thiếu mây trời
Buồn u ám cánh buồm trôi trong gió lặng
Gặp gỡ giữa không gian mà ngỡ thật xa vời
Thôi ta yêu nhau mình đành hò hẹn
Gặp nhau trong đêm trường đầy mộng đẹp người ơi
Send comment