Cá nhân tôi chưa có dịp “hi sinh sương mắu báo đền ơn nước” nhưng kể từ ngày đó, gần nửa thế kỷ rồi, từ Nam tới Bắc có gia đình nào mà không từng đóng góp một chút xương máu để xin báo đền ơn nước dù đứng ở dưới lá cờ nào, nhân danh thứ chủ nghĩa nào.
Có lẽ cái hình ảnh “một viên ngọc Viêt Nam long lanh đưới trời Đông A mang vẻ quyến rũ kỳ lạ,như môt nỗi khát khao, một mơ ước từ lúc mà tôi bắt đầu mơ hồ ý thức được là tôi rất yêïu mến mảnh đất mà tôi đã ra chào đời.
Thật vậy “tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời” và giấc mơ :
“Non sông như gấm hoa mê linh một phương
Xây vinh quang sáng trưng bên Thái Bình Dương”
Cùng với việc toàn thắng của Mao ở Hoa Lục và sự lộ rõ khuynh huớng, ảnh hưởng của Trung Hoa Cộng Sản, 1949 là lúc mà những người quốc gia kháng chiến ào ạt bỏ về Hànôi.
- Tháng 8 1949, Pháp nhẩy dù Bắc Kạn, đánh thốc lên đầu não của Việt Minh ở Cao Bằng để mở rộng vùng kiểm soát và cũng để yểm trợ cho một “Bang Việt Nam” vừa được Paris thừa nhận có nền độc lập riêng trong Liên Bang Đông Dương và trong Liên Hiệp Pháp.
- Cựu hoàng Bảo Đại được đưa về làm Quốc Trưởng.
- Cái tên gọi nhập nhằng (Etat du Việt Nam) và những ràng buộc chồng chéo giữa hai cái “cũi” liên bang Đông Dương và Liên Hiệp Pháp không hẳn đã mang hình ảnh đích thực mộât quốc gia Việt Nam hoàn toàn độc lập tự do nhưng sự kiện này đã bắt đầu cho những người quốc gia tham gia kháng chiến nhưng không Cộng Sản một điểm tựa mơ hồ và cũng là khởi đầu của những chuyển động để bước sang một
giai đoạn m
Ở một só rừng của Việt Bắc thâm u, mang một cái tên huyền bí âm u không kém là “Bản Mù, Bản Pịt”, trong nhà một thầy mo người Thổ có tên gọi ghê sợ là Ma Văn Khắm, 9 tuổâi đầu, trong một buổi chiều tà đã gần tắt nắng, tôi đã ôm một khẩu súng gỗ đài bằng đầu người, đứng bên cạnh vài ba người bạn của ông bố tôi, trước một lá cờ có hình ngôi sao sao trắng và nghe họ hát một bài hát có âm hưởng trầm buồn như mộït lới kinh cầu. Dù chỉ có hai ba người thôi nhưng trong buổi chiều hôm đó, cung cách của họ rất trang nghiêm, thấm đậm một vẻ sùng kính khi hát bài hát nói trên.Vào lúc đó, tôi không hiểu trọn vẹn ý nghĩa của bài hát nhưng vài từ ngữ của bài hát này đãø bám chặt trong trí nhớ tôi : Việt Nam Minh Châu Trời Đông. Hỏi người lớn, “minh châu” là gì và được trả lời : “Minh châu là một viên ngọc sáng long lanh rực rỡ đưới trời Đông Á.”
Vẫn chưa thấy
“ một viên ngọc sáng ngời long lanh dưới trời Đông Á"
“Cuộc đời rồi phai tàn theo thế giới
Chỉ còn tình yêu của mẹ mà thôi.
Ôi mẹ Việt nam ơi !!!”.